Bit Flip: Hiện tượng kỳ lạ xuất phát từ ngoài không gian
Các tia vũ trụ từ không gian có thể khiến dữ liệu được lưu trữ trong máy tính bị đảo lộn bit.
Công nghệ Trái đất phải đối mặt với mối đe dọa vũ trụ!
Trái đất không phải là một hệ cô lập, hành tinh của chúng ta nhận được năng lượng và các hạt từ không gian bên ngoài. Một số hạt đó là thứ mà chúng ta gọi là tia vũ trụ, một nguồn bức xạ có nguồn gốc từ thiên thể. Nhìn chung, tia vũ trụ không ảnh hưởng tới con người chúng ta. Chúng ta đã có một khoảng thời gian dài tiến hóa dưới “cơn mưa” hạt ngoài Trái đất này. Tuy nhiên, nó ảnh hưởng đến công nghệ của chúng ta, gây ra những lỗi có thể gây hậu quả rất nghiêm trọng.
Đột phá khoa học: Tìm thấy nguồn phát bí ẩn của “hạt ma” sau một thế kỷ dò tìm
Các nhà khoa học lần đầu tiên tìm ra nguồn phát của một hạt neutrino mang năng lượng cao, hé lộ nhiều điều về bí ẩn kéo dài một thế kỷ xung quanh loại hạt này.
“Sát thủ vô hình” mà phi hành gia phải đối mặt khi bay lên Hỏa tinh
Bức xạ không gian là điều khiến NASA chần chừ trong các sứ mệnh thám hiểm Hỏa tinh. Chúng có thể phá hủy não bộ, tăng nguy cơ ung thư, đục thủy tinh thể…
Phát hiện tia vũ trụ mạnh nhất từng ghi nhận, nguồn gốc có thể gần Trái đất
Các nhà khoa học vừa phát hiện những tia vũ trụ mạnh nhất từng được ghi nhận, có khả năng xuất phát từ các nguồn bí ẩn nằm tương đối gần Trái đất.
Sự thật chưa kể về thời tiết trong không gian của Hệ Mặt trời!
Hầu hết mọi người nghĩ về không gian như một vùng trống rỗng của hư vô, nhưng trên thực tế, không gian là một nơi hỗn loạn chứa đầy plasma và từ trường. Giữa các hành tinh là một biển các hạt tích điện liên tục chảy ra khỏi Mặt trời, được gọi là môi trường liên hành tinh.
Phản vật chất quả thật có ý nghĩa
Trung tâm Nghiên cứu hạt nhân châu Âu (CERN) mới đây đã công bố trên tạp chí Nature thành công của họ trong việc “nhốt giam” phản vật chất khí hydro. Việc này có ý nghĩa lớn lao như thế nào?
Năm 1930, nhà vật lý người Anh Paul Dirac trong khi tìm cách hòa giải các ý tưởng của vật lý lượng tử và thuyết tương đối rộng của Albert Einstein đã tiên định sự hiện hữu của phản vật chất.
Các phương trình của ông cho thấy electron phải có một hạt tương sinh có cùng khối lượng nhưng mang điện tích và moment trái dấu. Hai năm sau đó, Carl Anderson tìm ra bằng chứng thực nghiệm cho phản hạt của Dirac khi nghiên cứu các tia vũ trụ, và ông đặt tên cho nó là positron. Vào những năm 1950, các nhà vật lý đã chế ra được phản proton.
Khi một hạt gặp phản hạt của nó, chúng trung hòa lẫn nhau và biến khối lượng thành năng lượng thuần khiết, như trong phương trình của Albert Einstein E=mc2.
Phản hạt không phải thứ xa lạ chỉ tìm thấy trong truyện viễn tưởng. Positron được sử dụng rộng rãi trong công nghệ chụp X-quang. Và phản proton đã được tạo ra trong các máy gia tốc trong vài thập niên gần đây.